Thứ Thu, Ngày 07, November, Năm 2019
Với tôi, Lũa là hiện thân của khái niệm sống đến cạn mòn.
Lũa chắp nối với nhau bằng nhằng nhịt những vết sẹo cuộc đời, xuyên thấu từ hàng ngàn góc độ, từ hàng vạn nỗi buồn. Lũa như sợi chỉ đỏ trong đêm đông bập bùng cháy nho nhỏ mà bền bỉ, mà không dứt, mà nhất quyết le lói, nhất quyết giữ gìn, nhất quyết sáng!
Nếu tìm một thứ trên đời để so sánh với sự bền bỉ ấy, đó ắt phải là tình yêu.
Và tôi mong ước có thể diễn đạt tình yêu của Lũa bằng màu... Xem thêm >>
Thứ Mon, Ngày 28, October, Năm 2019
Ở nhà ông ngoại mình có một cái bàn lũa
Đó là một cái bàn thật sự lớn, thật thơm, với những đường lượn ngẫu hứng tự nhiên, nằm choán cả một góc vườn, dưới mấy giò lan thả đủng đỉnh đung đưa. Hiển nhiên là bọn trẻ con sẽ chẳng đứa nào nhắm mắt chạy quanh cái bàn ấy, vì nhỡ đụng vào một trong những ngạnh khù khoằm, thì sẽ là 1 cú hơi đau đủ để gào mồm lên mà ăn vạ. Xong thể nào cũng có người ra dỗ (phải thế chứ), có khi sẽ chính là ông ngoại, ông sẽ... Xem thêm >>
Thứ Sat, Ngày 26, October, Năm 2019
Có bao giờ bạn nghĩ về hành trình của một chiếc bình lũa nhỏ lại bắt đầu từ một cây cổ thụ, cao lớn, vững chãi, rì rào.
Lúc sống họ bảo chúng thật có giá trị, chúng lớn, có thể làm cột của những ngôi nhà rộng rãi khang trang, một cái cột đình sừng sững, hay một cái phản ê a trưa hè. Nhưng cả khi chúng đi hết cuộc đời của mình, những cái cây ấy vẫn âm thầm đi qua nhiều cuộc đời khác, không ai để ý, chỉ có nước, gió và đất kiên nhẫn ghi dấu ấn... Xem thêm >>
Thứ Thu, Ngày 24, October, Năm 2019
Mình làm cái "khoảnh hoa con con" này giống như cái bắt tay đầu tiên với lũa. Chúng mình cũng tẩn mẩn nhìn ngắm nhau, quan sát nhau, thực ra lúc bắt đầu đầu mình cũng trống rỗng thôi ấy mà, nhưng sau rồi mình nhớ Chị bảo đây là một rễ lũa nước, nó đã ngâm mình trong nước rất lâu, và đó là một cái rễ, khởi nguồn sự sống của một cái cây. Chắc ngày xưa đây là 1 cái cây rất lớn, nên dù chỉ là 1 phần thì rễ cũng to và chia ra nhiều hướng... Xem thêm >>